Khó khăn của bạn đáng được ghi nhận, dù người khác có khổ sở hơn

Your Hard Day Matters, Even if Others Had a Worse One

 

Người dịch: Minh Hà – Hiệu đính: Lyng

Tác giả: Lindsey Godwin Ph.D.


 

Last week was a tough one—the kind where it feels like life just keeps piling on. I learned of the unexpected loss of a childhood friend, juggled work stress, navigated big emotions about my high school senior’s college journey, wrestled with the emotional turmoil of the current political landscape, all while battling the annual seasonal blues that seem to settle in as the days grow shorter and darker.

Tuần trước thật sự là một tuần khó khăn với tôi, như thể mọi vấn đề trong cuộc sống cứ chất đống thêm mãi. Tôi nhận tin một người bạn thời thơ ấu qua đời đột ngột, phải xoay xở với áp lực công việc, loay hoay với những cảm xúc dâng trào về hành trình vào đại học của đứa con đang học năm cuối trung học, chật vật với những xáo trộn cảm xúc trước bối cảnh chính trị hiện tại, và cùng lúc chiến đấu với nỗi buồn theo mùa thường niên khi ngày ngắn lại và trời sớm tối hơn.

Yet, as I looked around, I saw others facing even harder challenges—a dear friend recovering from major surgery, a colleague laid off, family members with serious health issues, or others navigating tough illnesses and family drama. Compared to their struggles, mine felt small—insignificant, even. I kept thinking, What right do I have to feel this way when others have it so much worse?

Thế nhưng, khi nhìn quanh, tôi thấy người khác còn đối diện với những thử thách khắc nghiệt hơn: một người bạn thân đang hồi phục sau ca đại phẫu, một đồng nghiệp bị sa thải, những người thân gặp vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, hoặc những người khác đang vật lộn với bệnh tật và rắc rối gia đình. So với những khó khăn của họ, những điều tôi trải qua dường như thật nhỏ bé, thậm chí là không đáng kể. Tôi cứ tự hỏi: Mình có quyền gì để cảm thấy khổ sở khi người khác còn đang chịu đựng nhiều hơn thế?

So I stuffed it down. I focused on supporting everyone else and pushed my own feelings aside. By the end of the week, I felt completely depleted, ready to crawl under the covers and hide from the world.

Thế là tôi kìm nén cảm xúc. Tôi tập trung hỗ trợ mọi người và gạt bỏ cảm xúc của mình sang một bên. Đến cuối tuần, tôi thấy mình hoàn toàn kiệt quệ, chỉ muốn chui vào chăn và trốn tránh thế giới.

Sound familiar? If you’ve ever dismissed your own struggles because someone else’s seem worse, you’re not alone. But what I’ve realized is this: Dismissing your feelings doesn’t help anyone—not you, and not the people you’re trying to support.

Nghe quen chứ? Nếu bạn từng gạt bỏ những khó khăn của mình vì cho rằng người khác còn khổ hơn, bạn không hề đơn độc. Nhưng tôi nhận ra một điều: Phủ nhận cảm xúc của bạn không giúp ích cho ai cả, kể cả bạn và những người mà bạn đang cố gắng hỗ trợ.

The Trap of Comparative Suffering

Cái bẫy của so sánh nỗi đau

The feeling that your pain “doesn’t count” because others have it worse is often called comparative suffering. It’s the mental gymnastics we perform to convince ourselves that our struggles aren’t worthy of attention.

Cảm giác rằng nỗi đau của bạn “không đáng kể” vì người khác khổ hơn thường được gọi là so sánh nỗi đau (comparative suffering). Đó là cơ chế tự thúc ép tâm lý nhằm thuyết phục bản thân rằng những khó khăn của mình không xứng đáng được quan tâm.

Comparative suffering comes from a well-meaning place. We want to acknowledge the hardships of others and avoid feeling selfish or self-absorbed. But here’s the thing: Minimizing your feelings doesn’t lessen anyone else’s pain. It just invalidates your own. Emotions aren’t a competition. There’s no gold medal for “worst hardship,” and suffering isn’t a zero-sum game. In fact, when you deny your feelings, you’re more likely to end up overwhelmed, resentful, or disconnected—not exactly the best version of yourself to support others.

So sánh nỗi đau xuất phát từ ý tốt. Chúng ta muốn ghi nhận khó khăn của người khác và tránh cảm giác ích kỷ hay chỉ biết đến bản thân. Nhưng vấn đề là: Hạ thấp cảm xúc của bạn không làm giảm đi nỗi đau của người khác. Nó chỉ phủ nhận cảm xúc của bạn. Cảm xúc không phải là cuộc thi. Không có huy chương vàng cho “hoàn cảnh gian nan nhất”, đau khổ cũng không phải là trò chơi được mất ngang bằng. Trên thực tế, khi bạn chối bỏ cảm xúc của mình, bạn càng dễ cảm thấy quá tải, oán giận hoặc xa rời cảm xúc; đó không phải là phiên bản tốt nhất của bạn để đưa tay giúp đỡ người khác.

Why Honoring Your Feelings Matters

Vì sao việc trân trọng cảm xúc lại quan trọng

Processing your own emotions isn’t selfish—it’s essential. When you make space for your feelings, you free up emotional energy to genuinely show up for others without running yourself into the ground. It’s the classic airplane oxygen mask analogy: you have to put on your own mask before you can help anyone else.

Xử lý cảm xúc của bản thân không phải là ích kỷ, mà là thiết yếu. Khi dành không gian cho cảm xúc của mình, bạn sẽ giải phóng năng lượng tinh thần để thực sự hiện diện vì người khác mà không khiến bản thân kiệt quệ. Đây chính là ẩn dụ kinh điển về mặt nạ dưỡng khí trên máy bay: bạn phải đeo mặt nạ cho mình trước khi giúp người khác.

Acknowledging your feelings also allows you to move through them rather than getting stuck. As psychologist Susan David puts it, “Discomfort is the price of admission to a meaningful life.” Ignoring your emotions may seem easier in the short term, but over time, it can lead to burnout, bitterness, or emotional disconnection.

Thừa nhận cảm xúc cũng giúp bạn vượt qua chúng thay vì mắc kẹt. Như nhà tâm lý học Susan David từng nói: “Khó chịu là cái giá phải trả để bước vào một cuộc đời ý nghĩa”. Việc phớt lờ cảm xúc có vẻ dễ dàng trong ngắn hạn, nhưng lâu dần, nó có thể dẫn đến cảm giác kiệt sức, cay đắng hoặc tách rời cảm xúc.

How do you acknowledge your own tough week while still holding space for others? Here are three strategies that have helped me, and I invite you to give them a try as a starting point.

Làm thế nào để bạn vừa ghi nhận một tuần khó khăn của bản thân, vừa dành thời gian cho người khác? Dưới đây là ba chiến lược đã giúp tôi và tôi khuyên bạn thử áp dụng như một bước khởi đầu.

1. Stop Judging Your Emotions. When you catch yourself thinking, I shouldn’t feel this way, pause and reframe. Your feelings are valid, no matter how they compare to anyone else’s. You don’t have to justify your emotions or prove their worth—they’re simply part of being human.

1. Ngừng phán xét cảm xúc của mình. Khi bạn nhận ra mình đang nghĩ: “Mình không nên cảm thấy thế này”, hãy tạm dừng và nhìn khác đi. Cảm xúc của bạn luôn có giá trị, dù đặt bên cạnh bất kỳ ai. Bạn không cần biện minh cho cảm xúc của mình hoặc chứng minh chúng có giá trị, đây chỉ đơn giản là một khía cạnh tất yếu của con người.

A helpful mantra to remember is: Feelings aren’t facts, but they are signals. Instead of judging yourself for feeling sad, anxious, or frustrated, try asking, What is this emotion trying to tell me? Maybe it’s a signal that you need rest, connection, or clarity about something that’s weighing on you.

Một câu thần chú hữu ích là: Cảm xúc không phải là sự thật, nhưng là tín hiệu. Thay vì tự trách mình vì cảm thấy buồn, lo lắng hoặc bức bối, hãy thử hỏi: “Cảm xúc này đang muốn nhắn nhủ điều gì?” Có lẽ đó là tín hiệu cho thấy bạn cần nghỉ ngơi, kết nối hoặc làm rõ điều gì đang tạo áp lực cho mình.

Try this: When you notice a difficult emotion bubbling up, name it without judgment. Simply saying, “I’m feeling overwhelmed right now,” can help you validate your experience and create space to process it.

Hãy thử điều này: Khi bạn nhận thấy một cảm xúc khó chịu trào dâng, hãy gọi tên nó mà không phán xét. Chỉ cần nói: “Mình đang cảm thấy quá tải” cũng đã giúp bạn ghi nhận giá trị từ trải nghiệm và tạm dừng để đối diện với nó.

2. Take Space to Honor Your Energy. You can support others without neglecting your own well-being. The key is creating space—not to push people away, but to ensure you’re taking care of yourself, too.

2. Tạo khoảng trống để bảo toàn năng lượng. Bạn có thể hỗ trợ người khác mà không bỏ bê sức khỏe của chính mình. Mấu chốt là tạo ra khoảng trống: không phải để đẩy mọi người ra xa, mà để đảm bảo bạn cũng đang chăm sóc cho bản thân.

For example, if a friend is struggling, you might say, “I really want to support you, but I need some time to recharge. Can I check in with you tomorrow instead?” This approach lets you offer help in a way that feels manageable and genuine. Think of this as building healthy pathways in your relationships—guides that help you navigate connections with thoughtfulness and intention. By taking time for yourself, you’ll be able to show up more fully and authentically when you’re ready.

Ví dụ: nếu một người bạn đang gặp khó khăn, bạn có thể nói: “Mình rất muốn hỗ trợ bạn, nhưng mình cần chút thời gian để nạp lại năng lượng. Mình có thể liên lạc lại với bạn vào ngày mai được không?”. Khi áp dụng cách này, bạn có thể giúp đỡ một cách thoải mái và chân thành. Hãy coi đây là cách vạch ra những hướng đi lành mạnh cho các mối quan hệ, giúp bạn kết nối một cách chu đáo và có chủ đích. Bằng cách dành thời gian cho bản thân, bạn sẽ có thể hiện diện trọn vẹn và chân thực hơn khi đã sẵn sàng.

Try this: The next time you’re feeling stretched thin, pause and ask, What’s one small way I can protect my energy right now? Then express it with care and clarity.

Hãy thử điều này: Lần tới khi bạn cảm thấy căng thẳng, hãy tạm dừng và hỏi: “Một việc nhỏ mà mình có thể làm ngay lúc này để bảo vệ năng lượng của mình là gì?”. Sau đó diễn đạt nó một cách rõ ràng và đầy quan tâm.

3. Create Space for Self-Compassion. When you’re used to prioritizing others, it’s easy to neglect your own needs. But self-compassion isn’t indulgence—it’s a practice of treating yourself with the same kindness you’d offer a friend.

3. Nuôi dưỡng lòng trắc ẩn với bản thân. Khi quen ưu tiên người khác, bạn rất dễ bỏ bê nhu cầu của chính mình. Nhưng lòng trắc ẩn với bản thân không phải là nuông chiều, đó là thói quen đối xử với bản thân bằng sự tử tế như bạn vẫn dành cho bạn bè.

Start by acknowledging the difficulty of your week without minimizing it. Maybe you say to yourself, “This has been a really hard week, and it’s okay to feel overwhelmed.” From there, think about one small way you can care for yourself, whether it’s taking a walk, journaling, or simply letting yourself rest. Self-compassion doesn’t require elaborate rituals or hours of free time. It’s about creating small moments of kindness toward yourself, even in the midst of chaos.

Hãy bắt đầu bằng cách thừa nhận rằng tuần này của bạn thật khó khăn mà không giảm nhẹ nó. Bạn có thể nói với chính mình: “Tuần này thực sự khó khăn và cảm thấy quá tải cũng chẳng sao”. Từ đó, hãy nghĩ về một cách nhỏ để chăm sóc bản thân, dù là đi dạo, viết nhật ký hay đơn giản là cho phép mình nghỉ ngơi. Lòng trắc ẩn với bản thân không đòi hỏi nghi lễ cầu kỳ hay hàng giờ rảnh rỗi. Đó là việc tạo ra những khoảnh khắc tử tế nhỏ với chính mình, ngay cả giữa guồng quay hỗn loạn.

Try this: At the end of the day, ask yourself, “What’s one kind thing I can do for myself right now?” Then do it without guilt or second-guessing.

Hãy thử điều này: Vào cuối ngày, hãy tự hỏi: “Một việc tử tế mà mình có thể làm cho bản thân ngay bây giờ là gì?”. Sau đó, hãy bắt tay vào làm ngay mà không cần cảm thấy tội lỗi hay do dự.

Giving Yourself Permission to Feel

Cho phép bản thân được cảm nhận

As I reflect on my hard week, I realize the most important step forward is giving myself permission to feel—no qualifiers, no comparisons, no minimizing. My feelings matter, just like everyone else’s. Honoring them doesn’t reduce my ability to support others—it strengthens it. If you’ve been carrying your own unspoken hard week, let this be your permission slip to feel it. You don’t have to earn the right to your emotions. They’re valid simply because they’re yours.

Khi nhìn lại tuần khó khăn vừa qua, tôi nhận ra bước tiến quan trọng nhất là cho phép bản thân được cảm nhận, không điều kiện, không so sánh, không giảm nhẹ. Cảm xúc của tôi quan trọng, giống như của mọi người. Việc ghi nhận chúng không làm giảm khả năng hỗ trợ người khác của tôi, mà còn củng cố nó. Nếu bạn cũng đang gánh trên vai một tuần khó khăn mà chưa từng thổ lộ, hãy coi đây là tấm “giấy phép” để bạn cho phép mình cảm nhận. Bạn không cần phải “xứng đáng” để được có cảm xúc. Chúng có giá trị đơn giản vì chúng là của bạn.

And if, like me, you’re tempted to crawl under the covers and disconnect, remember: processing your emotions doesn’t make you weak. It makes you human. By honoring what you’re feeling, you create space to heal, grow, and show up for others in a way that’s grounded and true. Because in hard weeks—big or small—we all deserve the chance to be seen, even by ourselves.

Và nếu, giống như tôi, bạn chỉ muốn chui vào chăn và ngắt kết nối với thế giới, hãy nhớ: xử lý cảm xúc không làm bạn yếu đuối. Nó làm nên con người bạn. Bằng cách trân trọng những gì mình cảm thấy, bạn cho mình một cơ hội để chữa lành, trưởng thành và hiện diện vì người khác một cách vững vàng và chân thực. Bởi vì trong những tuần đầy rẫy khó khăn, dù lớn hay nhỏ, tất cả chúng ta đều xứng đáng được nhìn nhận, ít nhất là bởi chính bản thân mình.


Nguồn: https://www.psychologytoday.com/us/blog/possibilitizing/202412/your-hard-week-matters-even-if-others-have-it-worse

Để lại một bình luận