Xây dựng tình bạn: Từ xã giao đến tâm giao

How to Be a Good Friend, Not Just an Acquaintance

 

Người dịch: Minh Hà – Hiệu đính: Lyng

Tác giả: Douglas T. Kenrick Ph.D.


 

What would you be doing if you were trying to find meaning in life?

Bạn sẽ làm gì nếu đang cố tìm ý nghĩa của cuộc sống?

When Jaimie Krems, Becca Neel, and I asked 565 men and women that question, the most common response was that a meaningful life would involve spending time with friends.

Khi Jaimie Krems, Becca Neel và tác giả đặt ra câu hỏi này cho 565 người, cả nam lẫn nữ, câu trả lời phổ biến nhất là: Một cuộc sống ý nghĩa sẽ bao gồm thời gian bên bạn bè.

And when Dunigan Folk and Elizabeth Dunn analyzed the results of 48 rigorously conducted studies on happiness, the data revealed that spending more time with friends was one of the most reliable predictors of happiness.

Và khi Dunigan Folk cùng Elizabeth Dunn phân tích kết quả từ 48 nghiên cứu được thực hiện nghiêm ngặt về hạnh phúc, dữ liệu cho thấy rằng việc dành nhiều thời gian cho bạn bè là một trong những yếu tố dự báo hạnh phúc đáng tin cậy nhất.

Close friends are connected to a happy and meaningful life. But what if you’ve recently moved to a new place, taken a new job, your closest friends have all gone off to college, and you’re not naturally extraverted? Is there anything you can do to make stronger connections with other people who can be so important to enhancing your positive feelings and meaning in life?

Bạn thân có liên hệ mật thiết với một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa. Nhưng nếu bạn vừa chuyển đến nơi ở mới, nhận một công việc mới, những người bạn thân nhất đều đã lên đại học, và bạn lại không phải là người hướng ngoại bẩm sinh thì sao? Liệu có cách nào để tạo dựng những mối quan hệ bền chặt hơn với những người có thể giúp bạn nuôi dưỡng cảm xúc tích cực và cảm nhận ý nghĩa cuộc sống không?

In my last post, I discussed three techniques for breaking the ice: for moving from being a complete stranger to being a familiar acquaintance. But mere acquaintances are unlikely to be the source of deep personal fulfilment; we need a few real friends.

Bài viết trước của tác giả đã bàn đến ba kỹ thuật phá băng: để chuyển từ người hoàn toàn xa lạ thành người quen biết. Nhưng những người quen thông thường khó có thể mang lại cảm giác viên mãn sâu sắc cho một cá nhân. Do đó, chúng ta cần một vài người bạn thật sự.

Psychologists have conducted thousands of studies of the features people find desirable in friends (such as similarity), the personality traits associated with having fewer or more friends (such as social anxiety), and the psychological consequences of loneliness and isolation. But those studies don’t usually explicitly spell out the practical advice about how, the specific approaches people can use to move from social isolation through initial acquaintance to close friendship. If you dig, you can find a few useful strategies buried in all that research. Here are five of them:

Các nhà tâm lý đã thực hiện hàng nghìn nghiên cứu về những đặc điểm mong muốn ở bạn bè (như sự tương đồng), các đặc điểm tính cách liên quan đến số lượng bạn bè (như lo âu xã hội) và hậu quả tâm lý của trạng thái cô đơn và tách biệt. Nhưng những nghiên cứu này thường không nêu rõ những lời khuyên thực tế về cách thức cụ thể để chuyển từ trạng thái cô lập xã hội, qua giai đoạn quen biết ban đầu, đến tình bạn thân thiết. Nếu chịu khó tìm hiểu, bạn sẽ tìm thấy một vài chiến lược hữu ích ẩn giấu trong kho nghiên cứu đó. Dưới đây là năm chiến lược như vậy:

1. Spend time together. Jeffrey A. Hall surveyed 429 people who had recently moved over 50 miles from their previous residence. They were asked to name someone they had met since moving, and to report on the number of hours they had spent with that person. For every 10 hours spent together, there was approximately a 4 percent increase in the likelihood of calling that person a friend rather than a casual acquaintance. People began to move from acquaintance to casual friend after spending around 30 hours together. It took at least 140 hours together to become a close friend, and it takes at least 300 hours together before someone is defined as a best friend.

1. Dành thời gian bên nhau. Jeffrey A. Hall khảo sát 429 người vừa chuyển nhà đến nơi cách chỗ ở cũ hơn 80 km. Họ được yêu cầu nêu tên một người quen mới sau khi chuyển đi, và báo cáo số giờ họ đã dành cho người đó. Kết quả, cứ mỗi 10 giờ bên nhau, khả năng gọi người kia là “bạn” thay vì “người quen” tăng khoảng 4%. Người ta bắt đầu chuyển từ người quen sang bạn bè thông thường sau khoảng 30 giờ ở bên nhau. Cần ít nhất 140 giờ để trở thành bạn thân và 300 giờ để thành bạn thân nhất.

It also mattered what people did during those hours together. Hall found that small talk (about sports, TV, or pets, for example) was not as good a predictor of becoming friends as what he called “striving” conversations—including catching up on what’s been happening to one another, discussions about serious or personal topics, playful joking around, or expressions of attention and affection.

Hoạt động trong thời gian đó cũng quan trọng: Hall nhận thấy rằng trò chuyện phiếm (chẳng hạn về thể thao, TV, thú cưng) không hiệu quả bằng “trò chuyện cần nỗ lực”, bao gồm: cập nhật tình hình của nhau, thảo luận về những chủ đề nghiêm túc hoặc cá nhân, đùa giỡn thân tình, thể hiện sự quan tâm và tình cảm.

2. Be a responsive listener. What if you are having one of those striving conversations, perhaps about something that happened to you at work yesterday, and the person you are talking to keeps glancing down at their cell phone? It’s unlikely you will look forward to the next conversation with them. Yohsuke Ohtsubo and colleagues found that when you are paying attention to what your conversation partner is saying, they feel understood, accepted, and cared for.

2. Lắng nghe tích cực. Giả sử bạn đang có một cuộc “trò chuyện cần nỗ lực” đó, chẳng hạn kể về chuyện xảy ra hôm qua ở chỗ làm, nhưng đối phương cứ liên tục liếc nhìn điện thoại. Bạn sẽ khó lòng mong đợi cuộc trò chuyện tiếp theo với họ. Yohsuke Ohtsubo và cộng sự phát hiện ra rằng khi bạn thực sự chú ý đến những gì đối phương nói, họ sẽ cảm thấy được thấu hiểu, chấp nhận và quan tâm. 

How do you make it obvious you are paying attention? Making appropriate eye contact is one signal. Simply moving in sync with the other person (nodding when they do, or adopting a complementary posture) increases the chances that they’ll feel similar to you, and enjoy the conversation (Chartrand and Bargh, 1996).

Làm thế nào để thể hiện rõ bạn đang lắng nghe? Giao tiếp bằng mắt đúng lúc là một tín hiệu. Đồng bộ hóa cử chỉ (gật đầu khi họ gật hoặc điều chỉnh tư thế tương ứng) cũng dễ khiến họ cảm thấy gần gũi với bạn và tận hưởng cuộc trò chuyện hơn (Chartrand và Bargh, 1996).

3. Open up. In a series of studies, Charles Truax and Robert Carkhuff found that the best psychotherapists were perceived by their clients as genuine (or authentic), empathetic (understanding and sharing the client’s feelings), and respectful (in the sense of accepting the client unconditionally and nonjudgmentally). The same is true of good friends, except that, unlike a therapeutic relationship, friendships are completely reciprocal. Before you can genuinely accept one another, you need to disclose important things about yourselves.

3. Mở lòng. Qua một loạt nghiên cứu, Charles Truax và Robert Carkhuff nhận ra rằng những nhà trị liệu giỏi nhất được thân chủ nhận xét là những người chân thành (hoặc thật lòng), đồng cảm (thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc của khách hàng), tôn trọng (chấp nhận khách hàng vô điều kiện, không phán xét). Bạn tốt cũng có những đặc điểm này, nhưng khác với mối quan hệ trị liệu, tình bạn là mối quan hệ có qua có lại thuần túy. Trước khi hai bên có thể thực sự chấp nhận nhau, bạn cần chia sẻ những điều quan trọng về bản thân.

Valerian Derlega and colleagues found that, when people do not know one another well, they tend to match the other person’s level of self-disclosure. Once you know one another, it’s a lot easier to open up about yourself, and one doesn’t want to jump right into the deepest darkest reaches of one’s soul during the first 15 minutes of a conversation with a new acquaintance. But because meaningful conversation is a hallmark of a true friendship, someone has to start somewhere. 

Valerian Derlega và cộng sự phát hiện ra rằng, khi chưa biết rõ về nhau, người ta thường sẽ chia sẻ về bản thân ở mức độ tương đương với người kia. Một khi đã quen thân, việc mở lòng sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều. Tất nhiên là không ai muốn bộc lộ những góc khuất của tâm hồn mình ngay trong 15 phút đầu trò chuyện. Tuy nhiên, bởi vì những cuộc trò chuyện có ý nghĩa là dấu hiệu của một tình bạn thực sự, ai đó phải là người bắt đầu trước.

How you respond when your friend shares information about themselves also matters. Relationship experts Shelly Gable and Harry Reis talk about how people can “capitalize” on positive events by responding enthusiastically when someone shares good news with them. Your enthusiasm is taken as evidence that you care about them and identify with them. If your reaction is unenthusiastic or negative, though, it is taken as evidence that you’re not on their team.

Cách bạn phản hồi khi bạn bè chia sẻ về bản thân cũng rất quan trọng. Các chuyên gia về quan hệ xã hội Shelly Gable và Harry Reis giải thích cách “đánh dấu” những sự kiện tích cực bằng cách phản ứng thật nhiệt tình khi ai đó chia sẻ tin vui với bạn. Thái độ hào hứng của bạn sẽ chứng minh cho họ thấy rằng bạn quan tâm và cảm thấy đồng điệu với họ. Ngược lại, nếu phản ứng của bạn có vẻ thờ ơ hoặc tiêu cực, họ sẽ cảm thấy bạn không đứng về phía họ.

4. Don’t underestimate the power of simply reaching out. Socially anxious people don’t reach out to others because they have negative expectations about how others will respond (Cacioppo and colleagues, 2015). If you think others will not welcome your contacts, it becomes a self-fulfilling prophecy; you never reach out and never close the social distance.

4. Đừng đánh giá thấp sức mạnh của một việc đơn giản là chủ động liên lạc. Những người lo âu xã hội thường không chủ động kết nối vì họ có kỳ vọng tiêu cực về phản ứng của người khác (Cacioppo và cộng sự, 2015). Nếu bạn nghĩ rằng người khác sẽ không hoan nghênh việc bạn chủ động, điều này sẽ trở thành một lời tiên tri tự ứng nghiệm: Bạn sẽ không bao giờ chủ động và khoảng cách xã hội sẽ không bao giờ được thu hẹp.

Peggy Liu and colleagues asked 109 students to write a short note to someone in their social circle, simply to “check in and say hello.” The students were asked to estimate how much the recipient would appreciate being reached out to. Then the researchers delivered the notes and asked the recipients how much they appreciated them. The researchers found that people reliably underestimate the positive effect of simply reaching out: Recipients enjoyed the notes much more than the senders had expected.

Peggy Liu và các cộng sự yêu cầu 109 sinh viên viết một dòng nhắn cho một người trong mạng lưới xã giao của họ chỉ để “hỏi thăm và chào hỏi”. Các sinh viên cần dự đoán mức độ trân trọng của đối phương đối với lời nhắn đó. Sau đó, các nhà nghiên cứu chuyển lời nhắn đến người nhận và hỏi họ cảm nhận thế nào. Kết quả cho thấy con người thường đánh giá thấp tác động tích cực của việc đơn giản là chủ động kết nối: Người nhận trân trọng lời nhắn nhiều hơn hẳn những gì mà người gửi kỳ vọng.

5. Be helpful. Anthropologist Dan Hruschka examined friendships across 60 societies around the globe. Whether those societies were composed of hunter-gatherers, farmers, or urban commuters, one feature of friendship was universal: Friends help one another out. In traditional societies, this often involved sharing food or tools, or helping one another build a hut. In the modern world, sharing food is still a great way to go (everyone loves the person who brings a tray of brownies). But you can also help your new acquaintance by assisting with a class assignment, offering a ride when their car is in the shop, or simply providing information you have but they need (like how to log on to one of those #*%!# user-unfriendly websites).

5. Hãy giúp đỡ. Nhà nhân chủng học Dan Hruschka đã nghiên cứu tình bạn tại 60 xã hội khác nhau trên khắp thế giới. Dù đó là xã hội săn bắn hái lượm, nông nghiệp hay đô thị, một đặc điểm vẫn phổ quát: bạn bè giúp đỡ lẫn nhau. Ở các xã hội truyền thống, việc giúp đỡ thường bao gồm chia sẻ thức ăn, công cụ, giúp nhau dựng lều. Trong thế giới hiện đại, chia sẻ đồ ăn vẫn là một cách tuyệt vời để gắn kết (ai cũng yêu quý người mang đến một khay bánh sô-cô-la). Nhưng bạn cũng có thể giúp những người mới quen bằng cách hỗ trợ họ làm bài tập, cho họ đi nhờ xe khi xe họ đang sửa, hoặc đơn giản là cung cấp thông tin họ cần (như cách đăng nhập vào mấy cái trang web rối rắm đến phát bực ấy).


Nguồn: https://www.psychologytoday.com/us/blog/sex-murder-and-the-meaning-of-life/202505/how-to-be-a-better-friend-not-just-an-acquaintance

Để lại một bình luận