The Origins of Personality
:max_bytes(150000):strip_icc():format(webp)/how-openness-influences-your-behavior-4796351_final-9707bf61a0e24ecfa1b5f92b6f005893.png)
Mô tả về sự khác biệt tính cách không phải là một sự diễn giải. Điều gì khiến một số người hướng ngoại hơn, ổn định cảm xúc hơn, tính tình dễ chịu hơn, tận tâm hơn, hay sẵn sàng trải nghiệm hơn những người khác?
Di truyền và môi trường
Nếu bạn muốn có bằng chứng về việc di truyền ảnh hưởng đến tính cách, bạn không cần phải tìm đâu xa hơn chú chó cưng gần nhất của mình. Trong hàng thế kỉ, con người đã lai tạo có chọn lọc những chú chó với các đặc điểm tính cách của chúng, từ những chú chó nhút nhát đến những chú chó chuyên canh gác tấn công những kẻ xâm nhập. Để đo lường ảnh hưởng của di truyền trong tính cách con người, nhiều nghiên cứu dựa trên các cặp song sinh và các trẻ em được nhận nuôi đã được thực hiện.
Như mô tả ở Hình 14.3 cho thấy, các nghiên cứu ở năm khu vực đã chỉ ra sự tương đồng lớn hơn về tính cách hướng ngoại ở các cặp đơn hợp tử so với các cặp dị hợp tử (Loehlin, 1992). Nghiên cứu tương tự cho thấy một thành phần di truyền đối với chứng nhiễu tâm (Lake, Eaves, Maes, Heath, & Martin, 2000), sự tận tâm (Luciano, Wainwright, Wright, & Martin, 2006) và các đặc điểm tính cách khác.
Tuy nhiên, các nghiên cứu chi tiết về gene di truyền (tất cả các nhiễm sắc thể) đã không tìm thấy gene có thể xác định được là có ảnh hưởng lớn đến tính cách (Balestri, Calati, Serretti, & De Ronchi, 2014). Tại một thời điểm, có vẻ như một gene liên kết với mức serotonin trong não có thể kiểm soát phản ứng với các kích thích khủng khiếp. Tuy nhiên, có vẻ như các nhà nghiên cứu đã không tìm thấy một ảnh hưởng nào như vậy nên đã không công bố kết quả của họ. Nếu chúng ta tính toán đến tất cả các kết quả, đã được công bố và chưa được công bố, thì gene di truyền dường như có tác động rất nhỏ đến tính cách.
Các nhà nghiên cứu đã so sánh tính cách của cha mẹ với những đứa con đẻ và những đứa con nuôi của họ. Hình 14.4 cho thấy mức độ hướng ngoại của cha mẹ tương quan vừa phải đến những đứa con đẻ nhưng hầu như không tương quan đến những đứa con nuôi. Tương tự như vậy, anh chị em ruột lớn lên cùng nhau có tính cách giống nhau vừa phải, và những đứa trẻ không cùng huyết thống được nhận nuôi trong cùng một gia đình thì không có tính cách giống nhau. Kết quả ở hình 14.3 và 14.4 liên quan đến tính cách hướng ngoại, các nghiên cứu khác cung cấp các mô hình tương tự về các đặc điểm tính cách khác.
Mối tương quan thấp giữa tính cách của những đứa con nuôi với cha mẹ nuôi ngụ ý rằng trẻ em học được khá ít tính cách của cha mẹ bằng cách bắt chước. (như đề cập ở chương 5, Judith Harris đã nói tương tự). Ngoài vai trò của di truyền, phần lớn sự khác biệt giữa tính cách của mọi người liên quan đến thuật ngữ môi trường riêng, các khía cạnh về môi trường trải nghiệm khác nhau giữa mỗi người, thậm chí là ở trong một gia đình. Môi trường riêng bao gồm ảnh hưởng của một người bạn chơi cùng cụ thể, một giáo viên cụ thể, một chấn thương hoặc bệnh tật hoặc bất kỳ trải nghiệm riêng khác. Bởi vì đặc tính tự nhiên của nó, môi trường riêng rất khó để nghiên cứu.
Source: Kalat, J. W. (2017). Introduction to psychology (11ed). Boston, MA: Cengage Learning.